Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

TÌNH YÊU VĨNH HẰNG

          George Matheson sanh năm 1842, tại Glasgow, Tô Cách Lan. Từ bé ông đã bị chứng mắt kém, nhưng Matheson cố theo đuổi việc học cho đến năm 18 tuổi thì bị mù hoàn toàn. Dầu vậy ông vẫn nỗ lực để tốt nghiệp Tiến sĩ, rồi về làm chủ tọa một Hội thánh có hơn 2.000 tín đồ. Dù thành công một cách đáng khâm phục như vậy, nhưng khi nhắc đến Matheson, ít ai biết đến chuyện đó, người ta chỉ nhớ đến bản Thánh ca bất hủ mà ông đã sáng tác, bài “Tình yêu chẳng bao giờ bỏ rơi tôi.” (Thánh ca Cơ Đốc tiếng Anh "Church Hymnal" số 145 “O Love That Wilt Not Let Me Go.") Vào một buổi chiều không mong đợi, Matheson nhận được tin người yêu đột ngột hủy bỏ hôn ước với lý do: vì ông bị mù, mặc dầu ông đã bị mù trước khi họ quen nhau!!! Matheson choáng váng!
          Ngồi đơn độc, một luồng ánh sáng soi vào tâm trí, Matheson nhận ra tình yêu đời nầy chỉ là tạm bợ, mỏng manh. Chỉ có tình yêu của Đức Chúa Trời là vĩnh cửu, và đáng để đặt tất cả niềm trông cậy. Ngài chấp nhận ông như chính ông là thế, một tình yêu vô điều kiện.        Cảm xúc ấy đã trào dâng để trở thành những lời hát Thánh ca ngọt ngào và sâu lắng, ca ngợi tình yêu đời đời bất diệt của Thượng Đế nhân từ. Đức Chúa Trời nói với chúng ta qua tiên tri Giê-rê-mi rằng “Phải, Ta đã lấy sự yêu thương đời đời mà yêu ngươi, nên đã lấy sự nhơn từ mà kéo ngươi đến.” (Giê-rê-mi 31:3).
          Cho dù bạn có bị ruồng bỏ trong thế giới nầy, cho dù tình yêu mà bạn tin tưởng nhất có trở thành sự phản bội, thì hãy nhớ đến lời hứa của Đức Chúa Trời, để vững tin rằng có một tình yêu đời đời đang dành cho chúng ta.

“Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.” (Rô ma 8:38,39).

(Sưu tầm)